Description
"Cậu nhắm nghiền đôi mắt, và không gian bỗng trở nên thật tĩnh lặng. Dù cậu ở ngay bên cạnh tôi đây, nhưng nỗi cô đơn vẫn cuộn chặt lấy linh hồn tôi, như bông tuyết trắng phủ lấy đoàn tàu đêm. Tôi muốn nói với cậu, nhưng cơn gió kia đè nặng trĩu trên lồng ngực, có thể sau này tôi sẽ luôn oán trách bản thân đã đánh mất một điều quý giá vô cùng, nhưng những bánh răng cuộc đời sẽ chẳng dừng lại thương tiếc tôi...
Tôi nghiêng mình, khẽ chạm vai cậu..."
— June 3rd